Để có một bảng phân loại quảng cáo phù hợp với thực tế ở Việt Nam thời điểm hiện nay và xác định rõ đối tượng nghiên cứu, tác giả Mai Xuân Huy, trong công trình của mình đã có sự biện luận một nhóm các trường hợp có liên quan. Đó là trường hợp của các thông điệp không vì mục đích thương mại được phát ra đăng trong cùng một chương trình thông tin quảng cáo (trên ti vi và ra đi
ô) hoặc cùng trang (trên báo viết, tạp chí) với các quảng cáo thương mại. Đó là
các thông điệp về các vấn đề: y tế và chăm sóc sức khỏe cộng đồng, phòng chống tệ nạn và các bệnh xã hội,… Đó là những vấn đề vì lợi ích xã hội và cộng
đồng. Tác giả cho rằng các thông điệp nói trên nếu ở các nƣớc công nghiệp phát
triển được xếp vào loại quảng cáo phi thương mại thì ở Việt Nam, do đặc thù xã
hội, chúng nên xếp vào loại “tuyên truyền” trong giai đoạn hiện nay, theo đúng
nghĩa của từ đó trong tiếng Việt là: “giải thích rộng rãi để thuyết phục mọi
người tán thành, ủng hộ, làm theo” (Từ điển tiếng Việt – Viện ngôn ngữ học,
2000). Các thông báo không vì mục đích kinh tế cũng đƣợc xếp vào loại này.